Chương mới nhất Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1701: “Quỳ xuống!”
Chương 1702: “Ta sẽ chặt bỏ một tay của ngươi”.
Chương 1703: Hoa Hoả Ngục!
Chương 1704: “Ngươi đúng là tự tìm đường chết!”
Chương 1705: E rằng khi tỉnh lại cũng xem như nửa tàn phế rồi.
Chương 1706: “Chết đi!”
Chương 1707: “Nhưng kịch hay chỉ vừa mới bắt đầu thôi!”
Chương 1708: “Linh đồ à? Ta cũng có!”
Chương 1709: Kiếm trận Tử Diên, tuyệt thế vô song!
Chương 1710: Cười người chớ vội cười lâu!
Chương 1711: Hắn thật sự có hảo cảm với Cung Minh.
Chương 1712: Liều vậy!
Chương 1713: Cách thức này có mức tiêu hao quá lớn.
Chương 1714: “Được nghỉ một ngày vậy mà lại có chút không quen”.
Chương 1715: “Huyền Âm Đan!”
Chương 1716: Đùa ta sao?
Chương 1717:
Chương 1718: “Năm bình Huyền Âm Đan?”
Chương 1719: “Sợ là không thể dạy ngươi…”.
Chương 1720: “Mất mặt quá”.
Chương 1721: Chẳng có gì đáng để vui mừng cả”.
Chương 1722: “Việc này, tạm thời không vội”.
Chương 1723: “Đương nhiên là thật”.
Chương 1724: “Vào đi thôi!”
Chương 1725: “Hai ngươi còn có câu hỏi nào không?”
Chương 1726: Khí tức mạnh yếu của ngọc giản khác nhau.
Chương 1727: Cứ kệ nó đi đã!
Chương 1728: “Ta không tin!”
Chương 1729: Bôn Lôi Trảm Điệm!
Chương 1730: “Chắc chắn chứ?”
Chương 1731: Thất Sát Quyền!
Chương 1732: “Muốn mang Thất Sát Quyền đi thì phải đánh bại ta trước”.
Chương 1733: “Quyền pháp Phật môn chưa chắc đã đại từ đại bi”.
Chương 1734: Chẳng phải ngươi mới bảo không sợ sao?”
Chương 1735: Đan Huyền Âm của ta sao có thể dễ dàng lấy như vậy!”
Chương 1736: Sự kiện này được tổ chức ba tháng một lần.
Chương 1737: Đan Huyền Âm quả nhiên không tầm thường!
Chương 1738: “Gần được rồi!”
Chương 1739: Phật Môn Thất Sát Ấn!
Chương 1740: Lẽ nào thật sự không thể tu luyện sao?
Chương 1741: Phật Môn Thất Sát Ấn với nhau.
Chương 1742: Kết thúc trạng thái biến ảo khôn lường.
Chương 1743: Uy lực thế này đã cực kì đáng sợ.
Chương 1744: “Có tin tức gì về tên nhóc kia không?”
Chương 1745: Đó là hai huynh đệ Cổ Đằng và Cổ Phong.
Chương 1746: “Hai người này vậy mà cũng có chút tự biết mình”.
Chương 1747: “Đau đầu rồi đây”.
Chương 1748: “Viện trưởng đại nhân!”
Chương 1749: “Vậy thì bắt đầu đi!”
Chương 1750: “Viện trưởng, chính là tiểu tử này”.
Chương 1751: “Đã đến lúc từ từ phát huy năng lực rồi”.
Chương 1752: “Linh khí nồng đậm quá”.
Chương 1753: Đây... rốt cuộc hắn đã làm bằng cách nào?
Chương 1754: “Liệt Không Quyền!”
Chương 1755: “Tốc độ nhanh quá!”
Chương 1756: “Hoa Huyền Âm bảy cánh!”
Chương 1757: “Cảm ơn Lâm đại ca ạ”.
Chương 1758: “Vậy thì hi vọng ngươi đừng hối hận!”
Chương 1759: Một chiêu!
Chương 1760: Ai dám xông vào thử chứ?
Chương 1761: Tên nhóc này có làm được không?
Chương 1762: Kết quả vô cùng thảm hại.
Chương 1763: “Cũng coi như biết điều”.
Chương 1764: “Ra tay đi!”
Chương 1765: Nhưng còn chưa hết!
Chương 1766: “Viêm Lôi Quyết, Diệt Nhật Ma Kích!”
Chương 1767: Cuối cùng cũng đã đến lúc tung sát chiêu rồi ư?
Chương 1768: Tiểu tử này đã không làm mình thất vọng.
Chương 1769: Phật Môn Thất Sát Ấn!
Chương 1770: Lâm Nhất không muốn cho kẻ này cơ hội để trở mình.
Chương 1771: Tiểu tử này vẫn còn sức đánh một trận nữa ư?
Chương 1772: Nực cười! Thật nực cười!
Chương 1773: Ánh Sáng Hạo Nguyệt!
Chương 1774: “Dập tắt ánh hào quang của ta?”
Chương 1775: Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện!
Chương 1776: “Cút đi”.
Chương 1777: Dù có ghen tị cỡ nào, không cam lòng nhường nào.
Chương 1778: “Không thấy ta à?”
Chương 1779: Nhưng vẫn chưa hết!
Chương 1780: Có rất nhiều người không ngờ tới kết quả này.
Chương 1781: Ai cũng không dám đặt cược!
Chương 1782: Thời gian chớp mắt đã qua năm ngày.
Chương 1783: “Nhớ ra rồi sao?”
Chương 1784: “Sư tỷ, xin hãy xem qua”.
Chương 1785: “Hình như không khó lắm”.
Chương 1786: Mô hình Huyền cung?
Chương 1787: Chỉ được thành công, không được thất bại!
Chương 1788: Đây là Huyền cung sao?
Chương 1789: Nghe theo tiếng lòng?
Chương 1790: Là hồn ấn, hồn ấn ngưng tụ thành công rồi!
Chương 1791: “Người mà Đường tiền bối muốn tiến cử là hắn sao?”
Chương 1792: “Xem ra không gì qua mắt được tiền bối”.
Chương 1793: “Việc này… không phải chứ!”
Chương 1794: “Người kia rốt cuộc là đã nói gì?”
Chương 1795: “Tiền bối, tin tưởng ta như vậy sao?”
Chương 1796: Một khi thất bại sẽ phải trả một cái giá rất đắt.
Chương 1797: “Không có thì tốt”.
Chương 1798: “Người nào đến?”
Chương 1799: “Ta cảm thấy để một mình ta đi là đủ rồi”.
Chương 1800: Không xuất kiếm?